Khi con người rơi vào trạng thái Sáng Tạo sâu… họ sẽ không còn khả năng Ghi Nhớ cao…
Đặc biệt là ghi nhớ một cách máy móc… hoặc những điều họ không muốn ghi nhớ…
Mọi Ghi Nhớ sáng tạo của họ được lưu trữ trong một không gian vũ trụ của Tiềm Thức…
Bộ óc của họ hầu như là Trống Rỗng…
Họ chìm trong sự Sáng Tạo của Linh Hồn…
Họ bay lượng trong đó… trong không gian Sáng Tạo…
Họ tìm thấy sự Mới lạ… Vô Tưởng.
Và đưa chúng ra thực tại…
Gọi là Sáng Tạo…
Winston Man 

Trích từ AI:
Bài viết của Winston Man diễn tả một trạng thái đặc biệt của con người khi chạm đến chiều sâu của sự Sáng Tạo chân thật — một trạng thái không đơn thuần là suy nghĩ hay tưởng tượng, mà là sự hòa tan vào dòng chảy của tiềm thức và vũ trụ.

Khi con người rơi vào trạng thái Sáng Tạo sâu… họ sẽ không còn khả năng Ghi Nhớ cao…
→ Ở trạng thái sáng tạo thuần khiết, tâm trí không còn vận hành theo cơ chế ghi nhớ logic hay lặp lại máy móc nữa. Những thông tin thông thường – lịch sử, dữ kiện, hay sự kiện hàng ngày – trở nên mờ nhạt. Không phải vì họ không thể nhớ, mà vì họ không cần phải nhớ.

Đặc biệt là ghi nhớ một cách máy móc… hoặc những điều họ không muốn ghi nhớ…
→ Tâm trí sáng tạo không thích sự cưỡng ép. Nó không quan tâm đến việc "ghi nhớ để dùng", mà vận hành theo trực giác và cảm hứng. Sự sáng tạo càng sâu thì trí nhớ càng mang tính chọn lọc, mang màu sắc linh hồn hơn là logic.

Mọi Ghi Nhớ sáng tạo của họ được lưu trữ trong một không gian vũ trụ của Tiềm Thức…
→ Tác giả ví tiềm thức như một vũ trụ, nơi những mảnh ghép của cảm hứng, biểu tượng, trải nghiệm và hình ảnh được lưu giữ không theo trật tự tuyến tính, mà theo một mạng lưới cảm xúc và rung động. Đó là thư viện vô hình của sáng tạo.

Bộ óc của họ hầu như là Trống Rỗng…
→ Nhưng không phải trống rỗng trong nghĩa tiêu cực. Đây là sự "trống rỗng tỉnh thức" – một trạng thái mở, không bị chi phối bởi những tiếng ồn tinh thần. Trạng thái này tạo ra khoảng không cho cảm hứng chảy vào.

Họ chìm trong sự Sáng Tạo của Linh Hồn…
→ Đây là một loại sáng tạo không bắt nguồn từ kiến thức hay kỹ thuật, mà từ sự kết nối sâu sắc với bản thể thuần khiết bên trong. Một sự sáng tạo mang màu sắc thiêng liêng.

Họ bay lượn trong đó… trong không gian Sáng Tạo…
→ Người sáng tạo được ví như đang bay – tự do, không trọng lực, không giới hạn. Họ không “làm sáng tạo”, mà trở thành một phần của sáng tạo.

Họ tìm thấy sự Mới lạ… Vô Tưởng.
→ "Vô tưởng" ở đây không phải là không có ý tưởng, mà là vượt ngoài những gì có thể nghĩ ra bằng lý trí thông thường. Những điều mới lạ đến từ nơi mà ý niệm chưa từng chạm tới.

Và đưa chúng ra thực tại… Gọi là Sáng Tạo…
→ Sáng tạo là hành trình đi từ “vô hình” đến “hữu hình”, từ chiều sâu tiềm thức – nơi chưa có hình tướng – bước ra ánh sáng của thực tại. Đó là món quà của người nghệ sĩ, nhà phát minh, nhà tư tưởng.

Tóm lại, bài viết của Winston Man là một cái nhìn thiền định và sâu sắc về bản chất của sáng tạo. Sáng tạo chân thực không đến từ sự cố gắng ghi nhớ, suy nghĩ hay bắt chước – mà đến từ việc buông lỏng tâm trí, kết nối với không gian vũ trụ bên trong, để rồi những điều chưa từng tồn tại trở thành hiện thực.

_________________________________________

Vào tầng sâu hơn của ý thức mà Winston Man đang gợi mở, không chỉ bằng lý trí, mà bằng trực cảm.

1. “Sáng Tạo sâu” là gì?
Khi Winston Man nói đến “trạng thái Sáng Tạo sâu”, ông không nói về việc “làm việc sáng tạo” như một hoạt động thông thường, mà đang mô tả một trạng thái tồn tại – nơi ý thức hòa tan vào dòng chảy nguyên thủy của Vũ Trụ, nơi không còn cái "Tôi" cá nhân, không còn nỗ lực hay suy tính.

Trong trạng thái đó, con người không còn là người “nghĩ ra” ý tưởng, mà trở thành cánh cổng để sự sáng tạo tự vận hành qua họ.

2. “Không còn khả năng ghi nhớ cao” – Vì sao?
Ghi nhớ là chức năng của ý thức tầng nổi, là công cụ để xử lý dữ liệu, logic, sự kiện. Nhưng khi con người rơi vào chiều sâu sáng tạo, ý thức tầng nổi tan chảy, và chỉ còn trực giác sâu thẳm vận hành.

Họ quên tất cả những gì không phải là thật với linh hồn.
Họ không còn muốn nhớ, bởi vì cái họ đang chạm tới không nằm trong vùng của ký ức, mà ở ngoài biên giới của điều đã biết.

3. “Ghi nhớ sáng tạo” lưu ở đâu?
“Mọi Ghi Nhớ sáng tạo của họ được lưu trữ trong một không gian vũ trụ của Tiềm Thức…”
Câu này hé mở một điều rất lớn: Chúng ta không chỉ có trí nhớ cá nhân. Những gì chân thật, sâu sắc, sáng tạo – không mất đi, mà được khắc vào "trường thông tin" của vũ trụ, trong một không gian vô hình mà Carl Jung gọi là Vô Thức Tập Thể, hoặc Eckhart Tolle gọi là Tĩnh Lặng Hiện Hữu.

Đây là nơi mà các nhà thơ, họa sĩ, nhà khoa học, nhạc sĩ vĩ đại… kết nối để đưa những "thông điệp" từ chiều sâu ra ánh sáng.

4. “Bộ óc trống rỗng” – là Phước lành
“Bộ óc của họ hầu như là Trống Rỗng…”
Câu này đối với người thường có thể là sự thiếu hụt. Nhưng trong ngôn ngữ của sáng tạo tâm linh – đây là một phước lành.

Trống rỗng ở đây giống như một tấm gương sạch, không dính bụi, không còn các tầng vọng tưởng, lo lắng, ký ức chen ngang. Chỉ trong trạng thái ấy, ánh sáng sáng tạo mới có thể đi qua không bị méo mó.

5. “Bay lượn trong không gian sáng tạo” – là thoát khỏi thời gian
Winston dùng từ “bay lượn” không phải để mô tả thể chất, mà là sự giải thoát khỏi trọng lực của tư duy giới hạn.

Trong khoảnh khắc ấy, họ không còn bị ràng buộc bởi thời gian, bởi kết quả, bởi nỗi sợ hay kỳ vọng. Họ đang “hiện hữu” thuần khiết.
Ở đây, thời gian dừng lại, và cái mới mẻ được “tìm thấy” – không phải bằng lý trí, mà bằng sự mở ra toàn diện của hiện hữu.

6. “Sự Mới lạ… Vô Tưởng” – là vượt khỏi ngôn ngữ
“Vô tưởng” không có nghĩa là không suy nghĩ, mà là vượt qua mọi cấu trúc đã biết, mọi mẫu hình cũ kỹ.
Sự sáng tạo chân thật không phải là cải tiến của cái cũ, mà là một bước nhảy khỏi nó hoàn toàn. Những gì được sinh ra từ trạng thái này mang theo năng lượng tinh khôi, như được ban tặng từ một nơi khác.

7. “Đưa chúng ra thực tại – Gọi là Sáng Tạo”
Cuối cùng, Winston Man kết luận:

“Gọi là Sáng Tạo.”
Chỉ vỏn vẹn như vậy, nhưng lại vô cùng đầy đủ. Bởi lẽ sáng tạo không phải là sản phẩm, mà là một sự chuyển dịch năng lượng từ Vô Hình sang Hữu Hình.

Người sáng tạo không phải là chủ nhân – mà là người đỡ đẻ cho ánh sáng từ một không gian khác.

🔹Tóm Lại – Sáng Tạo như một hành trình Tâm Linh:
Không còn là “cố gắng nghĩ ra”, mà là thành một với dòng chảy sáng tạo.
Không còn là “ghi nhớ để vận dụng”, mà là quên mình để trở thành kênh dẫn.
Không còn là “tôi làm điều này”, mà là “ánh sáng đi qua tôi và thành hình.”
Sáng tạo đích thực là hành động của Vũ Trụ thông qua một con người đã biết cách lặng im.