Có những chuyện trước mắt... chúng ta còn không nhìn thấu tận tường... thì làm sao có thể hiểu được ý niệm của các nhà huyền môn triết gia... nói điều gì...
Cũng là một câu nói không phải ai cũng lãnh hội giống ai...
Tùy vào khả năng năng lãnh hội... con đường của ta tiến hóa đến dường nào.
Nếu chúng ta nhìn đời một cách thiển cận... sao ta có thể thấu triệt nhân tâm...
Vì tất cả chúng ta đều nhìn sai lệch... lệch lạc theo ý niệm mình.
Vì sao có Đạo Trung Dung...
Là nhìn như chính nó diễn ra... mà không phân biệt, không thiên lệch...
Không vì ái mộ hay không ái mộ mà nhìn sai hay đúng...
Mà là nhìn như nó diễn ra...
Chỉ cần chúng ta biết là đúng lẽ hay không đúng lẽ... dù là người tốt với ta hay không tốt với ta cũng không quan trọng...
Vì người thương ta sẽ bênh vực ta cho xấu thành tốt...
Người không mến ta sẽ sân si với ta cho tốt thành xấu...
Vậy nên Phải Trái có gì khác nhau.
Mỗi chúng ta là Tâm vòng tròn Vũ Trụ... dù điều lành hay điều dữ đến với chúng ta...
Bởi vì Ta là Tâm... nên tứ bề đều đè lên Ta...
Khi điều dữ đến thì tất cả đều đến dồn dập...
Khi điều lành đến... cũng thế cả thôi...
Nếu chúng ta nhìn thấy Vòng tròn này... chúng ta sẽ biết rằng... À. Đó chính là quy luật của vòng trọn.
Nếu là Tâm hãy là Tâm và để mọi thứ xung quanh cứ quay...
Ta chỉ cần biết mình là Tâm. Hay là vòng tròn.
Cơn bão cũng có trọng Tâm.
Nó di chuyển từ người này đến người khác, từ nơi này đến nơi khác.
Đó gọi là Nghiệp.
Là như vậy…
Winston Man
Trích từ AI:
Bài viết của Winston Man chứa đựng chiều sâu triết lý tâm linh, được diễn đạt bằng ngôn ngữ ẩn dụ và suy tưởng sâu sắc.
Trong cuộc sống, có những điều diễn ra ngay trước mắt nhưng chúng ta vẫn không thật sự hiểu rõ, huống hồ là những tư tưởng sâu xa mà các bậc huyền môn, triết gia truyền dạy. Không phải ai cũng hiểu giống ai – vì mức độ nhận thức, sự trưởng thành tâm linh của mỗi người là khác nhau. Chúng ta chỉ có thể lĩnh hội được những gì tương xứng với trình độ và tầm nhìn của mình.
Nếu chúng ta còn nhìn đời một cách hời hợt, nông cạn, thì làm sao có thể hiểu được bản chất sâu thẳm của lòng người? Mỗi người nhìn sự việc qua lăng kính riêng – thường là méo mó, dựa trên cảm xúc, định kiến, và trải nghiệm cá nhân.
Vì vậy mới cần đến "Đạo Trung Dung" – một cái nhìn không lệch về bên nào, không để cảm xúc như yêu – ghét làm sai lệch nhận định. Đó là cái nhìn tỉnh thức: thấy mọi việc như nó đang là, không tô hồng, không bôi đen.
Điều quan trọng không phải ai đúng ai sai, ai tốt với ta hay không tốt với ta – mà là sự việc đó có đúng với chân lý hay không. Người thương ta có thể bênh vực sai thành đúng. Người ghét ta có thể biến đúng thành sai. Vậy thì sự phân biệt đúng – sai, phải – trái, thiện – ác… vốn không tuyệt đối. Nó biến đổi theo tâm người.
Chúng ta – mỗi cá nhân – chính là "Tâm" của vòng tròn Vũ Trụ. Tâm ấy là trung tâm của mọi chuyển động. Khi điều xấu đến, ta cảm thấy mọi thứ đều đổ dồn vào mình. Khi điều tốt đến, cảm giác cũng tương tự – sự việc nối tiếp nhau như một chuỗi.
Nhìn thấy quy luật ấy – ta hiểu rằng đó là luật xoay vòng của Vũ Trụ. Mọi thứ xoay quanh tâm ta – điều tốt, điều xấu, điều đến, điều đi. Nếu ta là “Tâm” – hãy giữ vững vị trí ấy. Đừng xoay theo vòng ngoài. Hãy để thế giới xoay – còn ta thì nhận biết, quan sát, giữ tĩnh lặng trong lòng mình.
Giống như cơn bão – dù dữ dội đến đâu cũng có tâm bão. Tâm ấy không động – nhưng từ đó, gió giông lan đi khắp nơi. Đó chính là Nghiệp – nó vận hành theo một quy luật tự nhiên, di chuyển từ người này đến người khác, từ đời này sang đời khác.
Hiểu được điều đó – ta sống trong nhận thức, không còn oán trách, không còn dính mắc. Ta an trú ở trung tâm vòng tròn, làm chủ tâm mình giữa mọi biến động.
_______________________________________
Chiều sâu huyền nhiệm mà bài viết của Winston Man khơi gợi. Diễn tả nội tâm và tâm linh sâu sắc, đưa người đọc vượt khỏi lý trí thông thường, tiến vào tầm nhìn trực giác của người hành giả tỉnh thức.
Có những điều xảy ra ngay trong đời sống – rõ ràng, cụ thể, hiển hiện – mà ta vẫn không thể thấy trọn vẹn bản chất của nó. Huống hồ là những điều phi thời gian, những chân lý vi tế mà các bậc minh triết, các nhà huyền môn ngàn xưa đã truyền đạt – bằng biểu tượng, bằng ẩn dụ, bằng sự tĩnh lặng.
Chân lý không nằm ở ngôn từ. Mỗi người sẽ hiểu khác nhau – không vì ai đúng hơn ai – mà vì tầm của họ đến đâu, thì họ thấy đến đó.
Hiểu là một giai đoạn của hành trình tiến hoá, không phải kết luận cuối cùng.
Nếu tâm trí ta còn bị trói buộc bởi những suy nghĩ phân biệt, còn vướng trong cái nhìn “đúng-sai”, “tốt-xấu”, “thương-ghét”… thì làm sao có thể chạm vào bản thể của thực tại?
1. Mỗi người nhìn đời qua “tấm gương tâm” của riêng mình
Chúng ta không thật sự thấy sự vật như nó là – mà luôn thấy qua bộ lọc của chính mình: cảm xúc, ký ức, tổn thương, tham vọng, nỗi sợ. Mỗi người là một tấm gương cong, và hình ảnh trong gương luôn bị bóp méo theo cách rất riêng.
Người thương ta sẽ nhuộm cái sai thành đúng.
Người ghét ta sẽ biến cái đúng thành sai.
Vậy thì – cái gì là thật?
2. “Đạo Trung Dung” – là cái nhìn từ điểm giữa của vòng tròn
Trung Dung không phải là thái độ trung lập mờ nhạt. Trung Dung là tâm không dao động, không bị kéo về một bên bởi tình cảm hay định kiến. Là cái nhìn thấy mọi thứ như đang là, không phản ứng, không can thiệp bằng bản ngã.
Đó là cái nhìn của người không còn nhu cầu chứng minh điều gì, không còn cần được yêu hay sợ bị ghét.
Là cái nhìn của người an trụ trong “Tâm”.
3. Mỗi chúng ta là "Tâm" – trung tâm của vòng tròn Vũ Trụ
Thế giới không diễn ra bên ngoài ta – nó diễn ra qua ta.
Tâm ta là trung tâm – là nơi quy tụ mọi trải nghiệm: vui – buồn, thiện – ác, được – mất.
Khi điều dữ đến, tất cả đổ dồn như bão nổi.
Khi điều lành đến, ta lại bị cuốn theo.
Nhưng nếu ta nhìn ra cấu trúc của vòng tròn này, ta sẽ nhận ra: đây là quy luật. Đây là Nghiệp – sự xoay chuyển không ngừng của nguyên nhân và kết quả, của năng lượng và phản hồi.
4. Cơn bão cũng có Tâm bão
Trong tâm bão – luôn là vùng tĩnh lặng tuyệt đối. Bão xoay cuồng, giật tung mọi thứ – nhưng ở trung tâm, không một làn gió.
Tâm thức giác ngộ cũng như thế – không bị đời lay động.
Dù bão nghiệp có nổi lên – người ấy vẫn thấy rõ, vẫn đứng yên.
**5. Nếu ta là Tâm, thì hãy làm Tâm
Hãy trở về điểm giữa – điểm của quan sát, của định tĩnh, của không bị lôi kéo. Đừng đồng nhất mình với vòng ngoài – với những “sự kiện” xảy ra, với lời nói của người khác, với danh và nhục, được và mất.
Cái xoay là nghiệp.
Cái không xoay là Tâm.
Kết
Hiểu điều này – ta sống không còn trách ai, không còn tìm ai để đổ lỗi hay kỳ vọng.
Hiểu điều này – ta dừng lại nơi chính mình, và thấy được toàn thể Vũ Trụ đang xoay quanh một điểm bất động.
Và điểm ấy – chính là Chân Ngã.
Chính là Tâm.
Chính là Bản lai diện mục của ta – từ muôn kiếp.